Thị trường tín chỉ carbon còn non trẻ và thiếu minh bạch, đặc biệt ở các nước đang phát triển - Ảnh: Diễm Quỳnh. |
Thị trường tín chỉ carbon, được kỳ vọng là một công cụ hiệu quả trong việc chống lại biến đổi khí hậu, đang phải đối mặt với nhiều thách thức nghiêm trọng. Những thách thức này không chỉ ảnh hưởng đến sự phát triển và minh bạch của thị trường, mà còn đặt ra những vấn đề phức tạp liên quan đến tính hiệu quả và công bằng trong việc giảm phát thải khí nhà kính toàn cầu.
Thiếu tiêu chuẩn hóa và đồng nhất
Hiện nay, có nhiều hệ thống và cơ chế khác nhau để phát hành tín chỉ carbon, bao gồm các hệ thống do nhà nước quản lý và các thị trường tự nguyện. Mỗi hệ thống có các tiêu chuẩn riêng về đo lường, báo cáo, và xác minh (MRV), dẫn đến sự không đồng nhất trong chất lượng của tín chỉ carbon. Ví dụ, một tín chỉ carbon từ một dự án tái tạo rừng có thể khác biệt đáng kể so với một tín chỉ từ một dự án năng lượng tái tạo, không chỉ về phương pháp tính toán mà còn về giá trị thực tế trong việc giảm phát thải. Sự thiếu đồng nhất này làm giảm niềm tin của các nhà đầu tư và doanh nghiệp, đồng thời gây khó khăn trong việc so sánh và đánh giá các tín chỉ từ các hệ thống khác nhau.
Khó khăn trong việc đo lường và xác minh (MRV)
Việc đo lường lượng khí nhà kính thực sự được giảm phát thải hoặc hấp thụ bởi các dự án là một nhiệm vụ vô cùng phức tạp. Nhiều dự án yêu cầu việc sử dụng các mô hình phức tạp để ước tính lượng carbon, và những ước tính này có thể bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố không lường trước được, chẳng hạn như biến đổi khí hậu, thay đổi trong quản lý đất đai, hoặc những thay đổi trong việc sử dụng tài nguyên. Việc xác minh các ước tính này cũng đòi hỏi nguồn lực lớn và chuyên môn cao, dẫn đến chi phí đáng kể và rủi ro về sự không chính xác. Nếu quy trình MRV không được thực hiện chặt chẽ, các tín chỉ carbon có thể không phản ánh đúng lượng phát thải đã được giảm, từ đó làm suy yếu mục tiêu chính của thị trường carbon.
Rủi ro kép phát thải (double counting)
Một trong những vấn đề lớn nhất mà thị trường tín chỉ carbon đang đối mặt là nguy cơ kép phát thải, tức là cùng một lượng giảm phát thải được ghi nhận hai lần. Điều này có thể xảy ra khi cùng một tín chỉ carbon được bán cho nhiều bên khác nhau hoặc khi một quốc gia báo cáo giảm phát thải từ một dự án, trong khi tổ chức quốc tế cũng tính giảm phát thải đó trong kết quả chung. Rủi ro này không chỉ làm sai lệch số liệu giảm phát thải toàn cầu mà còn có thể dẫn đến tình trạng gian lận và làm giảm giá trị của tín chỉ carbon trên thị trường.
Thị trường không đồng đều và thiếu sự minh bạch
Các thị trường tín chỉ carbon hiện nay phát triển không đồng đều giữa các quốc gia và khu vực. Trong khi một số quốc gia đã phát triển hệ thống giao dịch carbon mạnh mẽ và minh bạch, nhiều quốc gia khác vẫn đang ở giai đoạn đầu của việc thiết lập các khung pháp lý và quy định. Sự thiếu hụt thông tin và minh bạch trong các thị trường non trẻ này có thể dẫn đến sự bất cân xứng thông tin giữa người bán và người mua, gây khó khăn cho các nhà đầu tư trong việc đánh giá rủi ro và cơ hội. Ví dụ, một số thị trường ở các nước đang phát triển có thể thiếu các cơ chế giám sát hiệu quả, dẫn đến việc giao dịch tín chỉ carbon không công khai và minh bạch, làm tăng nguy cơ gian lận và thao túng thị trường.
Tác động xã hội và môi trường không mong muốn
Mặc dù mục tiêu chính của các dự án tín chỉ carbon là giảm phát thải khí nhà kính, nhưng trong một số trường hợp, chúng có thể gây ra những tác động tiêu cực đối với môi trường và cộng đồng địa phương. Ví dụ, việc chuyển đổi rừng nguyên sinh thành rừng trồng để tạo tín chỉ carbon có thể dẫn đến mất đa dạng sinh học và phá hủy hệ sinh thái. Ngoài ra, một số dự án năng lượng tái tạo có thể dẫn đến việc di dời cư dân hoặc làm gián đoạn cuộc sống của cộng đồng địa phương. Những tác động này có thể gây ra mâu thuẫn xã hội và làm suy yếu tính hợp pháp của các dự án tín chỉ carbon.
Khung pháp lý và chính sách còn bất cập
Sự thiếu hụt một khung pháp lý rõ ràng và ổn định là một trở ngại lớn cho sự phát triển của thị trường tín chỉ carbon. Mặc dù nhiều quốc gia đã đưa ra các chính sách và quy định về thị trường carbon, nhưng vẫn còn nhiều khoảng trống và sự không nhất quán giữa các khu vực pháp lý. Ví dụ, trong khi EU đã phát triển Hệ thống Giao dịch Khí thải (ETS) của mình, các quốc gia khác vẫn đang trong quá trình thảo luận hoặc chưa có bất kỳ hệ thống tương tự nào. Sự không nhất quán này gây khó khăn cho việc liên kết các thị trường carbon toàn cầu, đồng thời tạo ra rủi ro về tính ổn định và bền vững cho các nhà đầu tư và doanh nghiệp tham gia thị trường.
Cạnh tranh từ các cơ chế khác
Thị trường tín chỉ carbon không tồn tại trong môi trường độc lập mà phải cạnh tranh với các cơ chế khác nhằm giảm phát thải, chẳng hạn như thuế carbon, các quy định bắt buộc về giảm khí thải, và các sáng kiến tự nguyện khác. Ví dụ, nhiều quốc gia đã áp dụng thuế carbon trực tiếp lên các nguồn phát thải, điều này có thể làm giảm nhu cầu đối với tín chỉ carbon. Ngoài ra, các công nghệ mới như lưu trữ và sử dụng carbon (CCUS) cũng có thể tạo ra áp lực cạnh tranh, làm giảm sự phụ thuộc vào thị trường tín chỉ carbon. Sự đa dạng về cơ chế và chính sách này có thể làm phức tạp hóa bối cảnh toàn cầu và gây ra sự không chắc chắn về vai trò và giá trị của tín chỉ carbon trong việc giảm phát thải khí nhà kính.
Các thách thức này đòi hỏi sự hợp tác quốc tế chặt chẽ, cùng với việc xây dựng các khung chính sách và quy định nhất quán, để đảm bảo thị trường tín chỉ carbon phát triển một cách hiệu quả và minh bạch. Đồng thời, cần có những nỗ lực liên tục để đảm bảo rằng các dự án tín chỉ carbon không chỉ đóng góp vào việc giảm phát thải, mà còn mang lại lợi ích thực sự cho môi trường và cộng đồng địa phương.