![]() |
GSTS Dương Xuân Ngọc (thứ 3 từ trái sang) cùng các nhà khoa học khảo sát sâm núi Dành tại Hợp tác xã trồng và sản xuất sâm núi Dành Đức Hạnh |
GSTS. Dương Xuân Ngọc, một người nghiên cứu khá sâu ngành Khoa học Chính trị Việt Nam, là một học giả có tri thức rộng và tận tụy. Ông không chỉ là một nhà giáo mẫu mực mà còn là một nhà quản lý, từng đảm nhiệm chức vụ Phó Giám đốc Học viện Báo chí và Tuyên truyền. Cuộc đời và sự nghiệp của ông gắn liền với sự phát triển của ngành chính trị học, đặc biệt trong lĩnh vực lý luận chính trị và chủ nghĩa xã hội khoa học.
Vừa rôi ông dẫn đầu một số nhà khoa học chuyên ngành dược liệu khảo sát cây sâm núi Dành gần quê hương ông. Với tư cách là nhà khoa học ông khẳng định sâm núi Dành là loài dược liệu quý rất có giá trị trong y học (từng được gọi là sâm tiến vua) nên các cấp cần nhanh chóng nghiên cứu bảo tồn và phát triển. Các nhà khoa học cần sớm vào cuộc xác định khí hậu, thổ nhưỡng, hàm lượng các chất có trong loại sâm này từ đó có kế hoạch bảo tồn gen đồng thời trang bị công nghệ chế biến bảo đảm sản phẩm có chất lượng cao nhất đưa ra thị trường trong nước và quốc tế.
Sinh ra và lớn lên trong một giai đoạn đầy biến động của đất nước, ông tham gia quân đội từ nhưng năm chiến tranh ác liệt. Năm 1976 ông trở lại giảng đường đại học. GSTS. Dương Xuân Ngọc sớm bộc lộ niềm đam mê với tri thức và chính trị. Sau khi tốt nghiệp, ông bắt đầu sự nghiệp giảng dạy tại Trường Tuyên huấn Trung ương, tiền thân của Học viện Báo chí và Tuyên truyền ngày nay. Tại đây, ông đã cống hiến trọn đời mình cho sự nghiệp trồng người, đào tạo nhiều thế hệ cán bộ, nhà báo và nhà nghiên cứu có trình độ cao.
Sự uyên thâm của ông được thể hiện rõ qua các công trình nghiên cứu và sách giáo khoa mà ông là tác giả hoặc đồng tác giả. Ông chuyên sâu về các vấn đề lý luận chính trị, đặc biệt là về xây dựng Đảng, hệ thống chính trị và tư tưởng Hồ Chí Minh. Các bài giảng của ông luôn thu hút sinh viên bởi sự kết hợp giữa kiến thức hàn lâm sâu sắc và những ví dụ thực tiễn sinh động. Ông không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn khơi dậy trong sinh viên lòng yêu nước, ý thức trách nhiệm và tinh thần phản biện.
Bên cạnh sự nghiệp giảng dạy và nghiên cứu, GSTS. Dương Xuân Ngọc còn đảm nhận vai trò quản lý tại Học viện Báo chí và Tuyên truyền. Trên cương vị Phó Giám đốc, ông đã góp phần không nhỏ vào sự phát triển của Học viện, từ việc nâng cao chất lượng đào tạo, nghiên cứu khoa học, mở rộng các ngành học mới đến việc cải thiện cơ sở vật chất. Ông là người có tầm nhìn xa, luôn khuyến khích đổi mới và sáng tạo trong công tác giảng dạy và nghiên cứu. Ông cũng là người có tinh thần trách nhiệm cao, luôn quan tâm đến đời sống và sự tiến bộ của cán bộ, giảng viên và sinh viên trong trường.
Trong vai trò là một nhà khoa học, ông đã chủ trì nhiều đề tài nghiên cứu cấp nhà nước và cấp bộ, cấp trường có giá trị lý luận và thực tiễn cao. Những công trình của ông đã đóng góp vào việc hoàn thiện lý luận về kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa và cải cách hệ thống chính trị. Ông cũng thường xuyên tham gia các hội thảo khoa học, diễn đàn chính trị và có nhiều bài viết đăng trên các tạp chí uy tín, góp phần làm phong phú thêm đời sống học thuật và tư tưởng của đất nước.
Dù đã rời xa bục giảng, nhưng những đóng góp của GSTS. Dương Xuân Ngọc vẫn còn nguyên giá trị. Di sản lớn nhất mà ông để lại là những thế hệ học trò trưởng thành, đang cống hiến ở nhiều lĩnh vực khác nhau, từ báo chí, truyền thông đến công tác Đảng và quản lý nhà nước. Thỉnh thoảng ông vẫn tham gia giảng dạy, nghiên cứu. Hiện ông đang trăn trở với chính quyền cấp xã sau sáp nhập. Ông bảo nếu nhân lực cấp này không hoàn thành nhiệm vụ sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến tiến trình cải cách. Ông là tấm gương sáng về sự tận tụy với nghề, lòng say mê nghiên cứu và tinh thần cống hiến không ngừng nghỉ.
Cuộc đời của GSTS. Dương Xuân Ngọc là một minh chứng cho sự thành công của một nhà giáo, một nhà khoa học và nhà quản lý. Ông đã dành cả cuộc đời mình để xây dựng và phát triển ngành Khoa học Chính trị ở Việt Nam, đóng góp vào sự nghiệp cách mạng và sự phát triển của đất nước. Ông đã bước sang tuổi 76 nhưng suốt ngày vẫn bám máy vi tính thực hiện các ý tưởng vẫn theo đuổi. Cách nghĩ, cách làm của ông đã góp phần động viện các nhà khoa học trẻ dấn thân vào nghiên cứu khoa học. Và ông luôn được các thế hệ kế tiếp ghi nhớ và trân trọng./.