![]() |
Họa sĩ Hàn Quốc Park Soo Hyung đã dành hơn 20 năm cuộc đời để theo đuổi con đường “thiền bằng bút”. |
Sự kiện được tổ chức trong khuôn khổ Chương trình giao lưu văn hóa Việt – Hàn, với chủ đề “Nghệ thuật Thiền – Giao thoa Văn hóa Á Đông”. Sự kiện lần nãy đã thu hút sự quan tâm của đông đảo người yêu nghệ thuật, giới doanh nhân và các nhà sưu tập.
Để chia sẻ rõ hơn về nghệ thuật “Thiền bằng bút” trong tranh Đạt Ma, tại sự kiện họa sĩ Park Soo Hyung và nghệ sỹ Sany Healing cùng Nghệ sĩ, Đại tá Đoàn Hoài Trung - Chủ tịch Hội Nhiếp ảnh TP.HCM đã có cuộc đối thoại sâu sắc về Thiền trong hội họa; cũng như trao đổi về nghệ thuật nhiếp ảnh đương đại.
Theo chia sẻ của họa sĩ Park Soo Hyung, nghệ thuật Đạt Ma với ông không chỉ là vẽ hình tướng, mà là vẽ tâm. Mỗi nét bút mạnh, dứt khoát và vô ngã được ví như “dòng năng lượng chuyển động trong tĩnh lặng”.
![]() |
| Họa sĩ Park Soo Hyung và nghệ sỹ Sany Healing cùng ông Đoàn Hoài Trung - Chủ tịch Hội Nhiếp ảnh TP.HCM trao đổi về nghệ thuật “Thiền trong hội họa”. |
“Tôi không vẽ để tạo ra bức tranh đẹp. Tôi vẽ để thở. Khi tâm lặng, bút tự đi và bức tranh tự nói”, họa sĩ Park Soo Hyung nhấn mạnh.
Trong hơn hai thập kỷ, Park Soo Hyung đã nuôi dưỡng lối vẽ của mình bằng thiền định là hít vào, thở ra, buông bỏ… để cho đường bút trôi theo năng lượng nội tâm.
Các tác phẩm của ông mang sắc thái Hàn Quốc đương đại nhưng thấm đẫm tinh thần Phật giáo Ấn Độ, thiền tính Trung Hoa; đặc biệt, sự mềm mại của văn hóa Việt Nam, nơi ông cảm nhận “tinh thần thiền như dòng nước, nhẹ nhàng nhưng chảy mãi.”
Đáp lại họa sĩ Park Soo Hyung, Nghệ sĩ – Đại tá Đoàn Hoài Trung cho rằng hội họa Hàn Quốc chủ đạo sự tối giản, tinh tế, sắc độ trầm, giàu thiền tính. Trong khi đó, hội họa Việt Nam thì phóng khoáng, đời thường, nhiều cảm xúc bản năng, mạnh về màu sắc.
Tương tự, nghệ thuật nhiếp ảnh Hàn Quốc thì chủ đạo về sự kỷ luật, ánh sáng chuẩn mực, cảm giác tĩnh lặng. Trong khi đó, nhiếp ảnh Việt Nam cũng chủ đạo lối tự sự, gần gũi, chứa đựng hơi thở đời sống.
Chủ tịch Hội nhiếp ảnh TP.HCM cho rằng: “Tranh Park Soo Hyung không cố gắng đẹp nhưng khiến người xem tự nhiên tĩnh lại. Đó là thiền bằng hội họa thực sự.”
Sự khác biệt giữa hai nền nghệ thuật không tạo khoảng cách, mà ngược lại, trở thành nhịp cầu cảm xúc mới mẻ. Một bên tĩnh, một bên động. Một bên sâu lắng, một bên nồng nhiệt.
![]() |
Sự kiện đã thu hút sự quan tâm của đông đảo người yêu nghệ thuật. |
Triển lãm lần này được xem là cơ hội để hai giới nghệ thuật tiếp tục kết nối mạnh mẽ, mở ra các hoạt động giao lưu sâu rộng hơn trước thềm năm mới 2025.
Tại sự kiện, một trong những khoảnh khắc khiến khán phòng lặng đi là khi họa sĩ Park Soo Hyung chia sẻ về phương pháp thiền của mình. Ông Park Soo Hyung cho biết: “Khi vẽ, tôi không còn là họa sĩ, không còn là một người Hàn. Tôi chỉ là một phần của vũ trụ. Mỗi nét bút là một niệm thiền”.
Chính vì vậy, các tác phẩm của ông không chỉ để ngắm, mà để chiêm nghiệm. Người xem đứng trước mỗi bức tranh như đứng trước chiếc gương soi tâm, nơi sự tĩnh lặng lên tiếng.